Chủ nhật, 09/01/2022 19:50 (GMT+7)
-Ban Biên tập xin giới thiệu bài thơ thất ngôn tứ tuyệt của cây bút Nguyễn Văn Long, trường Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội.
Con đường này, ông đã trồng cây / Bố nghe tiếng trái tim người gọi .... con đường này ríu rít tiếng con / Rung khẽ tiếng tâm thân núi đổ.... Bài thơ “ Con đường của em luôn có bố “ viết lên tình cha con, tình bên con ấu thơ vui sáng, sâu nặng. Đâu đó có nỗi hoài cô đơn thiệt thòi, nhưng bù lại có những niềm yêu mãnh liệt cao quý, hơn những điều bình thường. Những câu thơ đưa bạn đọc về đôi vai, điểm tựa của người làm cha, như ngọn núi ngàn năm, vững bền. BBT xin giới thiệu bài thơ thất ngôn tứ tuyệt của cây bút Nguyễn Văn Long, trường Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội.
CON ĐƯỜNG CỦA EM LUÔN CÓ BỐ
(Tặng con Nguyễn Công Giáp)
Con đường của em luôn có bố
Một khoảng trời đất rộng mênh mông
Rừng đại ngàn âm xào xạc lá
Suối ngút ngàn đơm nở mưa xuân
Con đường em đi luôn cùng bố
Những chặng dài vui khó sớm mai
Chẳng nghĩ suy về đời biển rộng
Ngắm sông dài đỗ bến non xanh
Con đường em sẽ bước chân nhanh
Tuổi thơ ấu sắc màu kỉ niệm
Có các em, anh luôn chiều chuyện
Một quãng dài, ai đến ai đi
Con đường vắng em bước chân son
Từ ước mộng mơ về đời thực
Một phút giây dịu êm hạnh phúc
Mãi bên người thương mến chăm em
Con đường này em đã bước quen
Chẳng gió lạnh hay mưa hờn dỗi
Bình thường thôi, thần lên bạn hỡi
Duyên đưa chào, một góc lặng yên
Con đường này, bố luôn có em
Đơm tình nhớ, yêu con nguồn cội
Không hổ thẹn trái tim không tuổi
Đến lại đi, vạn kiếp mong thề
Con đường này có hai bố con
Nghe chim hót, thông xào nhạc lá
Hoa thơm hát tỏa ngào ngạt má
Êm dịu lời ru những ước mong
Con đường này, Ông đã trồng cây
Bố nghe tiếng trái tim người gọi
Con nhớ nhé, đất này nguồn Việt
Mãi giữ bền tình thắm nước non
Con đường này ríu rít tiếng con
Rung khẽ tiếng tâm thân núi đổ
Vào trong con, bố nghe suối ngủ
Thực mơ hoài theo mãi con yêu
Con đường này in dấu chân con
Luôn có bố tựa vào vai nhỏ
Để bão giông chẳng bao giờ mở
Khoảng trống nào em giận mơ hoang
Con đường hoa có bóng em mang
Qua kẽ nắng, rêu phong Thành cổ
Kim quang mãi, ngút ngàn sương tổ
Con đường dài, có bố bên em
Con đường này, bố luôn yêu em...
* Nguyễn Văn Long, Trung tâm truyền thông, trường Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội.
Hà Nội ngày 07/1/2021
0 nhận xét