Open top menu
Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2019

Thứ bảy tuần trước, tôi ra tiệm cắt tóc ở gần nhà. Chủ tiệm là một trung niên, quê Thanh Hóa. Anh ta cho biết tiệm là mặt bằng vợ chồng anh thuê lại. Chồng cắt tóc, vợ gội đầu, cắt móng tay. Thu nhập không cao lắm nhưng công việc nhàn nhã, sống thoải mái, chẳng phải chịu áp lực gì nhiều. Anh ta tự tin nói với tôi: “Ngày trước ở quê nghèo khó, đắn đo lắm, không biết nên đi học đại học hay đi học nghề cắt tóc. Học đại học thì phải mất đến 4, 5 năm tốn kém, mà ra trường chắc gì có việc làm ổn định. Nên tôi chọn nghề này, học vài tháng là mở tiệm được rồi. Anh xem, tóc ai mà chẳng dài ra hàng ngày…!”.

Thấy thằng bé con anh đang loay hoay khóa xe cho khách, tôi hỏi sao cháu không đi học. Anh thợ bảo hôm nay thứ bảy, trường nghỉ. “Tôi cho rằng không nên cho trẻ học quá nhiều, chỉ tạo áp lực nặng nề cho chúng. Nghỉ thứ bảy là hợp lý. Tôi tập cho cháu quen với việc phụ giúp gia đình…”, vừa nhắp nhắp chiếc kéo, anh vừa nói với tôi.

Anh có mấy cháu?”, tôi hỏi. Anh thợ đáp: “Hai anh. Cháu gái lớn học lớp 8, cháu nhỏ lớp 3”. Tôi hơi tò mò: “Sau này anh sẽ cho cháu học nghề gì?”. Anh nói: “Tôi cũng đang phân vân. Phải tùy vào khả năng và sức học của cháu. Nhưng trước mắt vài năm nữa, khi học xong phổ thông, tôi dự định cho cháu lớn học về thẩm mỹ, làm đẹp. Bây giờ các dịch vụ này dễ hái ra tiền”. Ngừng một lát, anh nói tiếp: “Còn thằng con trai, nhất định tôi phải cho đi học võ. Sau này dù làm bất cứ nghề gì có chút “nghề” cũng hơn, mà lại tốt cho sức khỏe. Anh nghĩ xem, chỉ bỏ ra vài triệu bạc sau mấy tháng là có “nghề” ngay. Đi dạy thêm ở các trung tâm, các câu lạc bộ ở trường học như trường con tôi, cũng có thêm thu nhập”.

Rồi anh say sưa thêm nhiều chuyện khác, nào là chuyện giáo viên bỏ việc, chuyện sinh viên ra trường không có việc làm, chuyện lãnh đạo xã ở quê anh ăn bớt tiền hỗ trợ lũ lụt vừa rồi… Tôi hơi ngạc nhiên về việc nắm bắt thông tin thời sự của anh. Anh chỉ vào xấp báo trên kệ trong tiệm: “Báo nói!”.

Cạo mặt xong, chỉnh lại mấy cọng tóc chưa ngay ngắn, anh đã cắt tóc xong cho tôi chỉ trong chưa đầy 15 phút. Tôi rời ghế cắt, trả tiền và không quên cảm ơn anh. Anh hướng về phía ba bốn người khách đang ngồi đợi: “Mời bác tiếp theo!

Different Themes
Written by Lovely

Aenean quis feugiat elit. Quisque ultricies sollicitudin ante ut venenatis. Nulla dapibus placerat faucibus. Aenean quis leo non neque ultrices scelerisque. Nullam nec vulputate velit. Etiam fermentum turpis at magna tristique interdum.

0 nhận xét